BIẾT ƠN
Từ lúc vừa biết mở mắt chào đón cuộc đời, tôi đã cảm nhận được tình cảm yêu thương thiêng liêng vô giá của gia đình dành cho mình. Năm tháng qua đi, những tình thương ấy nuôi nấng tôi nên người và lúc ấy, tôi tưởng rằng trong cuộc đời này chỉ có gia đình là những người dành cho mình tình yêu thương cao đẹp nhất. Nhưng không, từ khi đi học cho đến khi đi làm hòa nhập với xã hội. Tôi mới biết trong cuộc đời này những người đồng hành cùng tôi không chỉ có gia đình, mà còn có những người thầy, người cô hết lòng nuôi nấng dạy dỗ tôi nên người. Tôn sư trọng đạo là một truyền thống đạo đức tốt đẹp của dân tộc Việt Nam ta. Truyền thống ấy thể hiện rõ nét nhất trong ngày 20/11 Ngày Nhà Giáo Việt Nam. Nhân kỷ niệm Ngày Nhà Giáo Việt Nam tôi cũng muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình đến với cô.
Từng ấy năm đi qua tôi đã gặp gỡ biết bao thầy cô giáo nhưng người gây cho tôi ấn tượng và biết ơn sâu sắc nhất đó là của cô hiệu trưởng của tôi. Cô tên là Nguyễn Thị Lệ, Hiệu Trưởng Trường Mẫu Giáo Tân Công Chí nơi mà tôi đang công tác. Từ những ngày đầu tiên bước vào môi trường dạy học. Ôi! Mọi thứ lạ lẫm làm sao, tôi chẳng biết phải bắt đầu từ đâu và mình nên làm gì. Nhưng nhờ sự quan tâm sâu sát động viên hỗ trợ giúp đỡ kịp thời của cô mà tôi đã định hình được công việc và dần trở thành một giáo viên thực thụ.Cô Nguyễn Thị Lệ – Hiệu trưởng trường Mẫu giáo Tân Công Chí
Cô Lệ có dáng người cao, thân hình thon thả cùng với mái tóc ngắn bồng bềnh, óng mượt. Đôi mắt của cô trìu mến nhìn tôi cùng với nụ cười tỏa nắng. Làn da của cô trắng, mịn màng rất đẹp, giọng nói ấm áp. Tuy là hiệu trưởng nhưng lúc nào cô cũng gần gũi thân thiện với chị em đồng nghiệp trong trường.Cô luôn quan tâm từng cô trong trường khi cô nào gặp khó khăn cô sẽ nhiệt tình giúp đỡ. Trong công việc cô là một người thẳng thắn công bằng không thiêng vị, không gây áp lực cho các cô. Cô không bao giờ tuỵ nạnh hay trốn tránh lúc nào có phong trào cô cũng tiên phong làm tấm gương cho các cô noi theo.
Ở cô luôn toát ra sự quyết tâm yêu nghề mến trẻ. ân cần, nhẹ nhàng, dạy dỗ chỉ bảo tận tình, sự nhiệt huyết và yêu trẻ cống hiến hết mình cho sự nghiệp giáo dục của cô đã làm cho tôi cảm phục. Cô Lệ mang dáng dấp của người phụ nữ hiện đại nhưng cũng không quên đi nét truyền thống trong của người phụ nữ Việt Nam. Lúc mới ra trường cô Lệ được phân công về xã biên giới Thông Bình làm hiệu trưởng ở đây mọi thứ còn hoang sơ giáo viên, học sinh và cả cơ sở vật chất đều chưa có. Nhiệm vụ của Cô là phải liên hệ các trường Tiểu học và Trung học cơ sở trong xã mượn phòng học để mở lớp. Không đủ phòng thì mượn cả nhà dân. Thế là, hằng ngày Cô phải vượt gần 20 kí lô mét từ Sa Rài đến Thông Bình, đi từng nhà vân động trẻ ra lớp. Nhờ sự quyết tâm và tận tuỵ với nghề cô đã vượt qua khó khăn đưa trường trở nên phát triển cả về quy mô lẫn chất lượng và thành tích của trường ngày một vẻ vang. Sau đó cô được chuyển công tác về Trường Mầm non Sơn Ca bằng những kinh nghiệm và lòng nhiệt huyết của mình cô đảm nhận nhiệm vụ củng cố và xây dựng trường đạt chuẩn quốc gia. Và bây giờ cô đang là hiệu trưởng Trường Mẫu Giáo Tân Công Chí một ngôi trường với cơ sở vật chất còn hạn chế, cô được giao nhiệm vụ xây dựng trường đạt chuẩn mức độ I nhưng bằng sự nỗ lực quyết tâm nhiệt huyết cố gắng không ngừng mà cô đã vượt qua chỉ tiêu để xây dựng trường đạt chuẩn mức độ II.
Cô Lệ mang dáng dấp của người phụ nữ hiện đại nhưng cũng không quên đi nét truyền thống trong của người phụ nữ Việt Nam. Không phải phóng đại, nhưng cô là người phụ nữ giỏi việc nước, đảm việt nhà. Cô luôn nhiệt tình tham gia các hoạt động Đoàn trường, nhiều năm đạt danh hiệu Chiến sĩ thi đua cơ sở và 1 Chiến sĩ thi đua cấp tỉnh, 2 năm được nhận bằng khen của UBND Tỉnh và 1 Bằng khen của Thủ tướng Chính phủ. Vừa qua, Cô vinh dự được Sở GD&ĐT tỉnh Đồng Tháp tuyên dương gương điển hình tiên tiến ngành giáo dục tỉnh Đồng Tháp giai đoạn 2015-2020.
Ngoài là một người yêu trẻ mà cô còn là người tốt bụng cô hay tham gia công tác từ thiện, cô đã vận động gia đình, bạn bè làm công tác: nuôi dưỡng mẹ già neo đơn, trẻ em có hoàn cảnh khó khăn…
Dù công việc bận rộn nhưng cô không quên chăm sóc gia đình nhỏ của mình bằng những bữa cơm do chính tay cô nấu. Cô hết mực yêu thương chăm sóc cho chồng cho con thành quả là hai người con của cô luôn là những con ngoan trò giỏi. Hai em luôn dạt danh hiệu học sinh giỏi qua từng năm học. Cô là người giữ lửa và ngọn lửa ấy luôn bùng cháy trong gia đình nhỏ hạnh phúc của cô. Mỗi năm gia đình cô được trao tặng gia đình văn hoá.
Không thầy đố mày làm nên – câu nói của cha ông ta ngày xưa luôn vẹn nguyên ý nghĩa. Trong cuộc sống của mỗi người chúng ta đều có hình bóng của những người thầy, người cô kính yêu đã chỉ bảo kiến thức, rèn luyện chúng ta nên người. Khoảng thời gian ba vừa qua không ngắn cũng không quá dài nhưng tôi thật sự rất biết ơn cô.
Xin cảm ơn cô đã giúp đỡ em từ những ngày đầu bắt đầu sự nghiệp trồng người của mình. Những yêu thương, trân trọng và thành kính nhất là tất cả những gì em muốn gửi đến cô. Chúc cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc để mãi mãi vun đắp cho sự nghiệp trồng người của mình.
Tác giả: Tô Thị Kim Chi
Người đăng: Lê Thị Liễu